ĐIỀU GÌ EM CŨNG MUỐN - Trang 82

Mọi người trong hoàn cảnh ấy đều sẽ nhảy dựng lên, nhưng với Dan đó

là một khoảnh khắc lóe sáng.

Sex! cậu nghĩ. Sex là biểu hiện vật chất tối hậu của tình yêu, là điều mà

tại sao, khi cậu từng thực sự có nó, cậu muốn nó ở khoảnh khắc chỉ có cách
duy nhất để nói điều cậu thực sự muốn là làm tình.

Dan mở nắp cái bút. Cậu đã đọc đủ các lý thuyết phê bình để biết rằng

những cách sáo mòn nhất để viết về sex thường dùng những hình ảnh của
hoa nở, bình minh và pháo hoa. Cậu cũng biết rằng có thể khiến bất cứ thứ
gì trở nên có nhục dục. Nhưng cậu muốn viết về sex theo cách mới và bất
ngờ.

Cậu nhìn cái bánh trứng cuộn ăn dở bị nhuốm màu nâu trong cốc café,

nghĩ ngợi.

Bất cứ cậu trai bình thường nào nghĩ về sex sẽ nghĩ ngay đến việc cởi

quần áo bạn gái ra. Tuy nhiên, Dan không phải là một cậu trai bình thường.
Thay vì nghĩ đến việc cởi quần áo Vanessa, cậu nghĩ đến từ ngữ, và sự thật
là, chẳng có gì nhục cảm về những từ ngữ cũ đơn sơ cho tới lúc chúng được
dùng trong ngữ cảnh gợi cảm. Và để làm được điều đó, bạn phải dừng lại
việc nghĩ về các từ mà hãy bắt đầu nghĩ về cái gì, hoặc thậm chí tốt hơn là
về ai đó. Tốt nhất là với quần áo đã cởi.

Nhưng Dan lại đang chết tắc với mớ từ ngữ. Càng khổ sở vì chữ nghĩa

dùng bao nhiêu, cậu càng nhận thức ra rằng mình không thể viết được về
sex bởi vì cậu đã trải qua đâu. Nếu không thể viết về sex, cậu không thể
viết về tình yêu, và nếu không thể viết về tình yêu, cậu chẳng thể viết về
bất cứ cái gì.

Phải chăng sex là phương thuốc cho cơn khủng hoảng của nhà văn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.