ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 223

Cậu rón rén mở nắp hộp. Bên trong hộp không có bình sữa nào, chỉ có

một chiếc phong bì. Cậu lấy ra, nhìn mặt trước thì thấy đề "Gửi Paul
Lennon".

Nắm chặt chiếc phong bì trong tay, cậu quay trở ra. Vừa toan bước ra

khỏi con hẻm, cậu bèn rụt lại vì có người đi qua. Sau khi đợi không còn ai,
cậu lao ra đường rồi nhanh chân chạy mất.

Cậu dừng lại ở thư viện. Nhưng cậu không vào trong thư viện mà ngồi

xuống ghế băng ở công viên trước thư viện. Cậu nhìn lại chiếc phong bì.
Phong bì được dán kín, chắc là để không cho người thứ ba xem. Kousuke
cẩn trọng dùng đầu ngón tay để mở phong bì.

Trong phong bì có vài tờ giấy viết thư được gấp gọn. Có cả tờ giấy

Kousuke gửi tới nhờ tư vấn. Cậu mở thư ra, bên trong kín đặc chữ viết
bằng bút mực đen.

"Gửi Paul Lennon.

Bác đã đọc thư của cháu. Nói thật là bác rất bất ngờ.

Sau lần bị bọn trẻ con gọi chệch tiệm tạp hóa Namiya thành Nayami,

nghĩa là băn khoăn, bác bắt đầu làm công việc giống như gỡ rối tơ lòng,
song trên thực tế đây chỉ là một trò vui, một kiểu trao đổi thư vô thưởng vô
phạt với bọn trẻ con. Nhưng thư của Paul Lennon lại viết rất nghiêm túc,
với một mối lo âu kề cận. Lúc đọc, bác đã nghĩ có khi Paul Lennon đang
hiểu nhầm bác. Có thể cháu đã tin lời đồn tiệm tạp hóa Namiya có thể giải
đáp mọi thắc mắc nên đã gửi một bức thư có nội dung nghiêm túc. Nếu vậy,
bác thấy mình cần phải trả lại bức thư này. Cháu nên hỏi ý kiến của người
thích hợp hơn. Đó là lý do bác gửi lại cháu bức thư.

Nhưng chỉ trả lại như vậy mà không viết gì cho cháu thì bác cứ có cảm

giác hơi vô trách nhiệm. Dù cháu hiểu nhầm bác, nhưng một khi cháu đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.