ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 253

Kousuke nhét nắm cơm vào miệng. Đây là bữa đầu tiên kể từ sau món

cà ri ăn thừa ở nhà tối qua. Nắm cơm chỉ có độc quả mơ muối, thế mà cậu
xúc động như thể trên đời chẳng có món nào ngon như thế.

Lát sau, tay điều tra viên quay lại. "Cháu đã muốn nói chuyện chưa?"

Ông ta đột nhiên hỏi. Kousuke cúi gằm mặt. Tay điều tra viên thở dài: "Vẫn
chưa à?"

Một người khác đến, trao đổi gì đó với tay điều tra viên. Nghe lõm

bõm câu được câu chăng, Kousuke biết là họ đang đối chiếu với các đơn
tìm người nhà trên khắp cả nước.

Kousuke lo chuyện nhà trường. Nếu cảnh sát đi hỏi tất cả các trường

cấp hai, việc cậu nghỉ học sẽ bại lộ. Ông Sadayuki có báo với nhà trường là
cả gia đình cậu đi nước ngoài chừng một tuần nhưng chắc gì nhà trường
không nghi ngờ.

Cuối cùng cũng đến tối. Kousuke ăn bữa thứ hai ở phòng tư vấn. Bữa

tối là món cơm với hải sản và rau tẩm bột rán. Bữa ăn cũng rất ngon.

Tay điều tra viên bắt đầu xuống nước. Ông ta năn nỉ cậu nói tên thôi

cũng được. Kousuke hơi thấy tội nghiệp cho ông ta.

Fujikawa, cậu thử lẩm bẩm. "Hả?" Tay điều tra ngẩng lên. "Cháu vừa

nói gì?"

"Fụjikawa... Hiroshi."

"Gì cơ?" Tay điều tra viên vội vàng lấy giấy bút. "Đó là tên cháu à.

Viết thế nào? Thôi, cháu viết cho chú đi."

Kousuke đỡ lấy chiếc bút bi và viết vào giấy chữ "Fujikawa Hiroshi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.