ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 245

– Trong bữa ăn trưa với Joan Bennett ở Café Milano, câu chuyện đầu tiên

không có gì đáng chú ý. Nhưng trước khi trở về văn phòng bà ta có hỏi
Bennett một câu.

– Câu gì?

– Có lẽ bà muốn tự mình nghe chăng?
Phó Giám đốc bấm một chiếc núi trên chiếc cassette và ngồi ngả người ra

sau.

– Tôi cũng vậy không đường. - Có thể nghe thấy tiếng chân đi ra xa -

Joan, chưa bao giờ tôi tin chị để lộ một bí mật nào. Nhưng có một điều tôi
cần phải biết.

– Tôi hy vọng có thể giúp được chị. Nhưng nếu là chuyện có liên quan

đến Connor thì có lẽ tôi cũng mịt mù chẳng hơn gì chị.

– Vậy thì tôi cần phải biết tên một người nào đó không mù mịt về anh ấy.
Một hồi im lặng khá lâu, sau đó Joan nói:

– Tôi nghĩ là chị nên xem lại danh sách những người đã đến dự bữa tiệc

tiễn Connor tại nhà chị.

– Chris Jackson ư?
– Không, bởi vì anh ấy không làm việc cho công ty nữa.

Một hồi im lặng lâu nữa.
– Cái người đàn ông trơn tru và đã ra về không buồn tạm biệt ư? Người

nói là làm ở bộ phận Đánh giá tổn thất ư?

Gutenburg tắt máy.

Dexter gầm lên:
– Tại sao anh lại đến dự cái bữa tiệc ấy để làm gì?
– Bởi vì chính bà đã bảo tôi phải tìm hiểu xem Fitzgerald có tìm được

công việc nào để ở lại Washington hay chưa. Và chớ quên là chính con gái
Fitzgerald đã để lộ khiến cho chúng ta có thể thuyết phục Thompson là
không mấy khôn ngoan nếu nhận Fitzgerald vào làm việc. Tôi tin là bà có
thể nhớ lại hoàn cảnh lúc đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.