ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 28

– Chương trình này sẽ được mọi công dân ở đủ các giới chào đón, và tôi

rất tự hào được là Tổng thống đầu tiên trình bày nó ở Quốc hội. - Lawrence
nhìn lên và mỉm cười đầy hy vọng, ông cảm thấy yên tâm rằng ít nhất bài
mở đầu cũng trôi chảy.

Những tiếng kêu “Ngài Tổng thống” vang lên từ bốn phía căn phòng

trong khi Lawrence mở chiếc cặp tài liệu màu xanh lơ và liếc xuống ba
mươi mốt câu hỏi có thể được đặt ra. Ông ngước lên và mỉm cười với một
khuôn mặt quen thuộc ngồi hàng đầu.

– Barbara! - Ông nói và chỉ vào nhà báo kỳ cựu của UPI, người với tư

cách là nhà báo cao tuổi nhất trong cuộc họp báo sẽ có quyền hỏi câu đầu
tiên.

Barbara Evens chậm rãi đứng lên.
– Thưa ngài Tổng thống, tôi xin cảm ơn. - Bà ta dừng lại một lúc rồi nói

tiếp - Ngài có khẳng định là CIA không dính líu tới vụ ám sát ứng cử viên
Tổng thống Colombia, ông Ricardo Guzman, ở Bogotá hôm thứ Bảy vừa rồi
không?

Những tiếng rì rầm thích thú loang khắp phòng. Lawrence nhìn xuống ba

mươi mốt câu trả lời đã chuẩn bị, ước gì ông đã không gạt đi khi cho Larry
Harrington trình bày kỹ hơn về vụ việc.

Ông đáp, không bị lỡ một đòn:
– Tôi rất mừng vì bà đã hỏi câu này, Barbara. Bởi vì tôi muốn bà biết

rằng một khi tôi còn là Tổng thống thì một chuyện như vậy là không thể xảy
ra. Bởi vì dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào chính quyền của chúng ta cũng sẽ
không can thiệp vào quá trình dân chủ của một nước có chủ quyền. Thực tế
là mới sáng nay tôi đã yêu cầu Thư ký Nhà nước gọi điện cho vợ goá của
ngài Guzman để chuyển lời chia buồn của cá nhân tôi.

Lawrence thấy mừng là Barbara đã nhắc đến tên người bị ám sát, bởi vì

nếu không thì ông sẽ không thể nào nhớ ra nổi.

– Barbara, cũng có thể bà sẽ hài lòng khi biết rằng tôi đã yêu cầu phó

Tổng thống thay mặt tôi đến dự lễ tang mà tôi biết rằng sẽ được cử hành vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.