ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 288

túi đựng đồ trang điểm. Anh ta mở khóa kéo, lấy ra một gói nylon nhỏ, bên
trong đựng bột phấn màu trắng.

Maggie toan nói:

– Nhưng đó chỉ là…
Lần này đến lượt Stuart ra hiệu cho nàng đừng nói gì.
Viên sĩ quan nói:

– Chúng tôi cần xin phép được kiểm tra trong người bà, thưa bà. Nhưng

có lẽ trong trường hợp này thì con gái bà có thể đi cùng.

Stuart đang ngạc nhiên vì họ có thể biết được Tara là con gái Maggie,

trong khi rõ ràng không cho rằng anh là con trai của nàng.

Viên sĩ quan nói:

– Xin mời cả ba người đi theo tôi. Xin đem theo cả hành lý của các vị.
Anh ta lật một phần chiếc bàn quầy lên và đẩy cả ba người qua một cánh

cửa dẫn vào một gian phòng nhỏ, trong đó có một cái bàn và hai chiếc ghế.

– Một nhân viên của tôi sẽ đến gặp các vị ngay. - Anh ta nói rồi quay ra.

Cửa đóng lại, họ nghe thấy tiếng chìa khóa quay trong ổ.

Maggie hỏi:
– Có chuyện gì thế nhỉ? Cái gói đó không phải…
Stuart nói:

– Chắc chúng ta sắp biết ngay bây giờ thôi.
Cánh cửa ở cuối phòng mở ra, một người đàn ông cao lớn trông có vẻ rất

thể thao, trên đầu không có một sợi tóc nào, mặc dầu chưa thể tới năm mươi
tuổi vội vã bước vào phòng. Ông ta mặc chiếc quần Jean xanh và áo len dệt
màu đỏ và rõ ràng không có vẻ gì là một nhân viên thuế quan. Ông ta bước
thẳng đến chỗ Maggie, hôn tay nàng.

Ông ta nói bằng giọng Nam Phi đặc sệt:

– Tôi là Carl Koeter. Chị Fitzgerald, đây là một vinh dự đặc biệt đối với

tôi. Ðã lâu lắm rồi tôi vẫn ước ao được gặp người phụ nữ đã đủ dũng cảm để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.