ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 187

Không ngờ tên khốn này cũng biết diễn trò bi kịch! Đó là tuyệt chiêu “tất
sát kỹ” của ông đây cơ mà!

“Lần này tuyệt đối không phải như anh nghĩ!” Bạch Lâm nói, giọng lạnh

băng. Không hiểu vì sao, kể từ lúc tay Hình nhắc đến chuyện gì đó lần
trước, Bạch Lâm đã thay đổi hoàn toàn. Cả về thái độ lẫn lời nói.

“Thật ư? Thế vì sao tối nay em không đến lớp?” (Đến lớp? Sao càng lúc

tôi càng mù mờ thế này!)

“Em có việc.”

“Thế sao em không gọi điện cho anh, anh gọi cho em em cũng không

nghe?”

“Em quên mang điện thoại,” Bạch Lâm nói. Tôi đứng bên nghe giọng

nàng có vẻ ngập ngừng, chắc chuyện nàng quên điện thoại là thật, nhưng
theo tôi thấy nàng vốn đã không nghĩ đến việc phải gọi điện cho tay Hình.
Vì chuyện đêm qua và bệnh tình của tôi hôm nay, có lẽ toàn bộ tâm trí nàng
đã dành hết cho tôi chăng? He he! Tự nhiên tôi có chút đắc ý…

Hình cười nhạt, hiển nhiên, anh ta cũng nghe ra vẻ ngập ngừng trong câu

trả lời của Bạch Lâm. “Vậy…” anh ta tiếp tục truy hỏi, “lần trước thì sao?”

Lần này Bạch Lâm không trả lời, mà đột nhiên quay ngoắt đầu đi, không

nhìn anh ta nữa. Tay Hình đứng đóng đinh tại chỗ chừng hơn hai mươi giây,
rồi hừ một tiếng, bước qua chỗ Bạch Lâm, tiến thẳng ra cửa. Sau khi về đến
nhà, nhìn thấy tay Hình, Bạch Lâm thần trí kích động nên vẫn chưa đóng
cửa. Tay Hình cứ thế bước qua cánh cửa đang để ngỏ, nhìn từ đằng sau quả
có chút thê lương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.