Một cái chết bí hiểm.
Tôi lật xác chết nằm ngửa lại vì muốn tập trung vào khuôn mặt cứng đờ.
Phải tìm cho ra lý do cái chết của Piccard.
Hai mắt không còn sự sống. Hai con ngươi đã trở thành hai nửa quả cầu
nhợt xỉn, bất động. Làn môi đã nhợt như phần da còn lại trên khuôn mặt.
Nhưng nét kinh hoàng thì hiện rõ như được ghi bằng mực đen trên giấy
trắng.
Người đàn ông này đã nhìn thấy gì? Anh ta đã gặp gỡ những gì trong
giây phút cuối đời?
Cứ theo nét mặt thì chắc đó phải là một sự kiện độc ác, khủng khiếp. Một
sự kiện có thể khiến người ta sợ đến chết.
Tôi cân nhắc.
Cái gì có thể dọa nạt một người như Pierre Piccard đến mức độ bỏ mạng?
Một sự kiện, một bức tranh đã tàn bạo xóa đi sự sống trong Piccard. Phải
là thứ gì đó mà người đàn ỏng kể cả trong những giấc mơ kỳ lạ nhất cũng
chẳng thể tưởng tượng ra. Tất cả những điều đó được ghi lại bằng những
nét mặt cứng đơ.
Pierre Piccard là một người ngoan đạo. Anh biết phân biệt cái Thiện và
cái Ác. Anh biết thế giới này được sắp xếp theo một lý thuyết nhất định.
Anh tin vào cái Thiện, anh chối bỏ cái Ác. Nhưng chắc chính cái Ác đã đến
bên anh, và sư hiện hình của nó đã khiến anh sợ đến chết.
Nếu tôi đánh giá đúng nét mặt người chết thì không thể có khả năng nào
khác.