ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 108

Tất nhiên sự đau đớn có thể khoác rất nhiều màu sắc, ở cô là nỗi buồn, sự
nhớ nhung, xúc động, hối tiếc (liệu cô, Kamila, đã chăm sóc mẹ mình đầy
đủ chưa? Cô có lơ là bà quá không?) và cũng là một nụ cười thanh thản. Sự
đau đớn đó hiền hoà toả đi khắp mọi hướng, những suy nghĩ của Kamila
nhảy nhót đập vào cỗ quan tài của người mẹ và bay về phía những kỷ niệm,
về tuổi thơ của chính cô, xa hơn nữa, đến tuổi thơ của mẹ cô, họ cùng bay
về rất nhiều những lo lắng thường hằng, họ bay về tương lại đang mở rộng,
nơi đó như một sự an ủi (phải, những ngày tuyệt vời đó chồng cô là một
niềm an ủi lớn), có hình ảnh của Klima.
Sự đau đớn do lòng ghen tuông gây ra, ngược lại, không phát triển trong
không gian, mà nó quay như một quả dâu xung quanh một điểm cố định.
Không có sự lan toả. Nếu cái chết của người mẹ mở ra cánh cửa của tương
lai (khác biệt, cô đơn hơn và cũng trưởng thành hơn), thì sự đau đớn do sự
thiếu trung thành của người chồng gây nên không mở ra một tương lai nào
hết. Tất cả tập trung trong hình ảnh duy nhất (và thường trực hiển hiện) của
cái cơ thể phản bội, trong lời trách cứ duy nhất (và thường trực hiển hiện).
Khi mất mẹ, cô còn có thể nghe nhạc, thậm chí cô còn có thể đọc sách, khi
ghen tuông, cô không còn làm được việc gì hết nữa.
Ngày hôm trước cô đã có ý định đi đến thành phố nước nóng để kiểm tra sự
tồn tại của buổi biểu diễn đáng ngờ, nhưng ngay lập tức cô đã nghĩ lại, vì
cô biết Klima ghê tởm sự ghen tuông thế nào và cô không được phép biểu
hiện điều đó một cách rõ ràng. Nhưng sự ghen tuông quay cuồng trong cô
như một thứ động cơ bị gói kín và cô không thể ngăn mình nhấc máy điện
thoại. Cô tự nhủ, để tự biện hộ, rằng mình đang gọi điện đến nhà ga mà
không có chút toan tính cụ thể nào, chỉ để thư giãn đầu óc, bởi vì cô không
tài nào tập trung nổi để viết vài lá thư hành chính.
Khi biết tàu sẽ khởi hành vào lúc 11 giờ sáng, cô đã tưởng tượng thấy mình
đi qua những đường phố xa lạ, tìm kiếm một tấm áp phích có tên Klima, đi
đến công đoàn tổ chức biểu diễn hỏi xem có buổi hoà nhạc nào mà chồng
cô sẽ tham gia ở đây không, và cô tự nghe thấy câu trả lời rằng không có
buổi biểu diễn nào hết và cô sẽ lang thang, tàn tạ và bị lừa dối, trong một
thành phố hoang vắng và xa lạ. Và sau đó cô tưởng tượng ra ngày hôm sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.