ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 115

Thẩm Ngọc Thư không nghĩ linh tinh nữa, tập trung suy nghĩ về tình hình
trước mắt, hỏi: "Các cậu sao lại cùng đến thế?"

"Tôi cắt đuôi bọn theo dõi xong bèn tới Đại Thế Giới, tình cờ gặp em họ và
Vân Phi Dương, liền dẫn bọn họ về đây."

"Cái đó không gọi là tình cờ, rõ ràng là tôi đi gọi anh, chúng tôi tới làm việc,
còn anh đi xem hát."

Lạc Tiêu Dao chỉnh hắn xong, quay ra nói với Thẩm Ngọc Thư: "Anh không
biết đâu, trong lúc bọn em bận làm việc ở Đại Thế Giới thì tên này ngồi bên
sân khấu kịch uống trà nghe hát, bên cạnh còn có mấy cô nương xinh đẹp,
cứ gọi là thoải mái sung sướng."

"Em họ ghen à?"

Đoan Mộc Hành cười tít mắt nhìn Lạc Tiêu Dao, cậu ta đáp lại bằng cách
trợn mắt, Đoan Mộc Hành thở dài, nói: "Tôi như thế chẳng phải là vì không
có cách nào khác sao? Vốn dĩ tôi định tới Đại Thế Giới tìm hai người, ai ngờ
giữa đường bị một người bạn giữ lại, không thoái thác được nên mới bị giữ
đến giờ."

Thẩm Ngọc Thư hỏi Lạc Tiêu Dao.

"Vậy hai người có điều tra ra được cái gì không?"

"Tra được tới chỗ Mã Lam, người đàn bà đó nghe nói không đến bốn mươi,
không hổ là gái hồng lâu, ăn mặc theo phong cách Tây, ngoại hình rất đẹp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.