ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 147

Nhìn thấy phản ứng của đồng bọn, tay cầm súng không hiểu xảy ra chuyện
gì, hơi lùi súng về phía sau, ngó lên xem, đợi đến khi gã nhìn thấy rõ diện
mạo của người đàn ông thì cũng giật thót mình.

"Ngươi, ngươi, ngươi..."

"Ta, ta, ta làm sao?" Đoan Mộc Hành môi nở nụ cười, bắt chước hắn nói.
"Ta tới tìm bằng hữu, không biết có chỗ nào đã mạo phạm tới các vị."

"Không không không, hiểu lầm, đều là hiểu lầm."

Ở Tô giới Pháp, không biết mặt Đổng sự trưởng của Cục Công đổng thì
cũng không có gì lạ, nhưng chẳng có mấy người không biết đến Đoan Mộc
Hành; hắn quen biết rộng lại ra tay hào phóng, có thể nói là thượng vàng hạ
cám chỗ nào cũng kết giao, hơn nữa mặt mũi lại khôi ngô, hễ ai đã từng gặp
qua đều rất khó quên.

Đám du côn lưu manh này đều biết thân phận của Đoan Mộc Hành, cũng
từng nghe về thủ đoạn của hắn, cho dù có mượn mười lá gan, bọn chúng
cũng không dám mạo phạm tới Đoan Mộc Hành.

Thế nên bọn chúng không hiểu nổi, lúc vào rõ ràng là Thẩm Ngọc Thư, tại
sao trong nháy mắt lại đã biến thành Đoan Mộc Hành?

Trong lúc bọn chúng đang còn sững sờ thì có mấy người mặc quân phục
bước nhanh tới, vung tay đẩy tên cầm súng ra, thấp giọng quát: "Dám vô lễ
với đoàn trưởng của chúng ta, các ngươi chán sống rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.