ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 148

Lúc Đoan Mộc Hành tham gia quân ngũ, quân hàm được phong đến đoàn
trưởng, cho dù hiện giờ đã theo chính trị, những binh lính đi theo hắn vẫn
xưng hô như trước.

Những người này đều là binh lính trở về từ chiến trường, tay nào tay nấy
đều rất dữ dằn, mấy tên lưu manh nào dám đối đầu với họ, liên tục gật đầu
cúi mình, nói nhìn lầm người, xin Đoan Mộc Hành đừng lấy làm phiền.

Đoan Mộc Hành không để bụng, chỉnh đốn lại quần áo, mỉm cười nói:
"Người không biết không có tội, có điều nếu nói nhìn nhầm người, diện mạo
của tôi có vẻ đại chúng vậy sao?"

Gã mặt sẹo cười nịnh, không dám nói lời nào, nhìn bộ dạng quần Tây và áo
choàng của hắn, trong lòng thầm nói: mặt thì không giống, nhưng dáng
người quá giống, trời nóng thế này, ngài việc gì phải mang kính râm với đội
mũ dạ chứ?

Mấy người lính kia còn muốn giáo huấn đám lưu manh, bị Đoan Mộc Hành
ngăn lại, nhìn xung quanh một lúc, nói: "Tôi tới để tìm người, nhưng hình
như cậu ta không ở đây. Thôi vậy, tôi còn hẹn với mấy vị Đổng sự của Cục
Công đổng đi nghe nhạc, không mất thời gian ở đây nữa, các vị nếu có việc
gì thì sang phòng hòa nhạc bên cạnh tìm tôi."

"Không có việc gì không có việc gì, đều là hiểu lầm, mời ngài, xin mời."

Mặt sẹo cúi đầu khom lưng tiễn Đoan Mộc Hành ra khỏi phòng khiêu vũ,
nhìn hắn đi xa, lập tức quay sang trách đồng bọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.