ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 151

Cũng may hắn đã chuẩn bị từ trước, móc trong túi ra một sợi dây thép, cắm
vào lỗ khóa lắc lắc.

Chiêu mở khóa này cũng là trước đây Tô Duy dạy hắn, khẩu hiệu của Tô
Duy là: làm nghề này lúc nào cũng có thể gặp phải những tình huống bất
ngờ, chính vì thế những chiêu thức cơ bản bắt buộc phải biết, biết nhiều
không thiệt, nói không chừng lúc nào đó có thể dùng tới.

Tuy rằng đến bây giờ Thẩm Ngọc Thư cũng không biết cái gọi là 'làm nghề'
này rốt cuộc là chỉ đạo tặc hay là thám tử, nhưng không thể không thừa nhận
rằng chiêu này đúng là hữu dụng.

Hóa ra bất tri bất giác, hắn đã học được của Tô Duy nhiều thứ kỳ lạ như vậy.

Nhớ tới lúc Tô Duy tay cầm tay dạy hắn mở khóa, Thẩm Ngọc Thư thấy
buồn buồn, có điều rất nhanh đã bị tiếng động bên trong kéo về hiện thực,
hắn định thần lại, cúi đầu nghiêm túc cạy khóa.

Có người thầy tốt như Tô Duy dạy dỗ, Thẩm Ngọc Thư không mất bao lâu
đã mở được khóa, hắn đè lên tay cầm, cảnh giác đẩy cửa bước vào trong.

Trời đã muộn, trong phòng rất tối, Thẩm Ngọc Thư chỉ có thể mượn chút
ánh sáng nhàn nhạt hắt từ hành lang vào để quan sát. Trong phòng đồ đạc
lộn xộn chất đống, nhưng không thấy bóng dáng Trường Sinh đâu.

Thẩm Ngọc Thư lại đi vào trong vài bước, nhỏ giọng gọi: "Trường Sinh?
Trường Sinh em ở đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.