ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 180

"Ông có lẽ là quý nhân hay quên, trong cuộc thi cờ tướng liên tục xảy ra hai
vụ giết người, lúc ấy tất cả các khách khứa đều cung cấp dấu vân tay, đương
nhiên bao gồm cả ông - cơ bản tôi đã tra ra được tất cả sự thật, ông còn cần
bổ sung gì không?"

Thật lâu sau, trong phòng vang lên tiếng vỗ tay, Từ Quảng Nguyên khen:
"Nói rất đầy đủ, chỉ có một điểm ta không rõ lắm: nếu cậu đã biết Tô Duy là
bị vu oan, tại sao còn mượn gió bẻ măng, phủ nhận Trần Phong đã gọi điện
cho nó, còn hủy lời nhắn nó để lại cho cậu, hại nó phải vào tù?"

"Đương nhiên là để tìm cơ hội đưa cậu ấy rời đi, bởi vì người ông phải đối
phó chính là tôi, tôi không muốn liên lụy đến bạn của mình."

Dừng một chút, Thẩm Ngọc Thư lại nói: "Ông không thể lý giải, vì đối với
ông mà nói, bằng hữu đều dùng để bán đứng."

"Vậy thì cũng chưa chắc, bằng hữu cũng có thể dùng để hợp tác, hợp tác
cùng thắng lợi. Thẩm Ngọc Thư, ta đánh giá rất cao tài hoa và năng lực của
cậu, muốn hợp tác với ta không? Sau này vinh hoa phú quý có thể hưởng thụ
bất tận."

"Nếu vinh hoa phú quý là chỉ những thứ được chôn cùng trong lăng mộ kia,
vậy thì thôi khỏi. Tôi có hứng thú với người chết, nhưng không hứng thú với
đồ của người chết, cho nên hiện giờ tôi càng muốn đem đám hung thủ các
người đi quy án."

Thanh Hoa cười, Mã Trạch Quý cũng cười phá lên, bởi vì lời Thẩm Ngọc
Thư nói thật sự quá buồn cười, hắn hiện tại là cá trong chậu, có thể thoát
được hay không còn chưa biết, lại đòi bắt người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.