ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 182

Hắn lại lần nữa nâng họng súng lên, nhắm ngay Từ Quảng Nguyên, lạnh
lùng nói: "Tôi rất muốn biết chuyện trong quá khứ, nhưng nếu phải dùng nó
để đổi lấy việc các người thoát khỏi pháp luật, tôi nghĩ nếu cha ở trên trời có
linh, nhất định cũng không đồng ý!"

"Dùng pháp luật với ta?" Từ Quảng Nguyên vỗ lên ghế sô-pha, cười khẩy
nói: "Cho dù cậu có bắt ta, thử hỏi tại Bến Thượng Hải này, có ai dám định
tội ta!?"

"Dám hay không dám, phải đợi lên tòa hãy nói!"

Từ Quảng Nguyên khí thế ngút trời, Thẩm Ngọc Thư cũng không hề thua
kém, bốn mắt nhìn nhau, không ai chịu nhượng bộ dù chỉ một chút. Thanh
Hoa và Mã Trạch Quý cũng không nói nhiều, đứng một bên thờ ơ nhìn.

Cuối cùng Từ Quảng Nguyên thu ánh mắt lại, mỉm cười hỏi: "Nếu đã không
định hợp tác với ta, vậy cậu ở đây dông dài nửa ngày, chỉ để thể hiện khả
năng suy luận của cậu giỏi đến thế nào sao?"

"Không, tôi muốn cho Kim Lang biết, kẻ chủ mưu đã hại hắn thảm đến như
vậy, rốt cuộc là ai."

Thẩm Ngọc Thư nói xong, lớn tiếng gọi: "Kim Lang, anh ở đâu? Cuộc đối
thoại vừa rồi của chúng tôi anh đều đã nghe được - oan có đầu nợ có chủ,
còn không mau đòi nợ con nợ của mình đi!"

Hắn bỗng nhiên lớn tiếng như vậy, tất cả mọi người trong phòng đều giật
mình, mấy tay thuộc hạ kia muốn chế ngự hắn, nhưng lại ngại chỗ thuốc nổ,
đành phải nhìn về phía Mã Trạch Quý và Từ Quảng Nguyên; còn có một số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.