ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 187

"Chậc chậc, đến đại danh Tô Thập Lục ta đây cũng không biết, ngươi lăn
lộn ở phương nào thế?"

Chiếc bút xoay hai vòng điệu nghệ trong tay Tô Duy, ánh mắt cậu lần lượt
lướt qua Thanh Hoa, Mã Trạch Quý, và cả Từ Quảng Nguyên, tiếp theo lộn
ngược lại hỏi: "Không nhìn thấy Diệp lão gia, ông ta còn sống chứ?"

"Nhờ phúc của ngài, gia phụ vẫn an khang."

"Vậy là tốt rồi, tôi cũng hy vọng ông ta có thể sống lâu một chút, như vậy
tương lai bị nhốt trong ngục mới thú vị."

"Nghe lời ngươi giống như việc chúng ta bị bắt là chắc chắn vậy, ngươi lấy
đâu ra sự tự tin này thế?"

"Lấy ở đây."

Tô Duy xoay xoay cây bút trong tay, ấn một cái nút khác, bên trong vang lên
cuộc đối thoại giữa Thẩm Ngọc Thư, Mã Trạch Quý và Từ Quảng Nguyên
vừa rồi, một chữ không thiếu, hơn nữa còn vô cùng rõ ràng.

Mã Trạch Quý nghe vậy thì sững người, chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm
vào cây bút kia không rời, mặt hệt như thấy quái vật.

Từ Quảng Nguyên cũng kinh ngạc, lão đứng lên, chỉ vào cây bút kêu lên:
"Đây, đây là cái gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.