ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 188

"Cái này gọi là bút ghi âm, đơn giản mà nói, nó là một loại công cụ có thể
ghi lại lời nói của các người; nói cách khác, tất cả những gì các người vừa
nói đều đã bị sao chép lại, sau này lên tòa, nó có thể làm bằng chứng mang
ra trình tòa, buộc tội các người."

"Cái đồ chơi nước ngoài này từ đâu tới?"

"Đây không phải đồ chơi nước ngoài, mà là tôi phát minh ra đấy."

Chính xác mà nói, là Tô Duy nhờ nhân viên chuyên nghiệp thiết kế cho
mình.

Lúc xuyên thời gian đến Thượng Hải, có lẽ bút ghi âm bị va đập, một đợt
không thể dùng được. Thời gian này cậu trốn trong khách sạn ăn không ngồi
rồi, dù sao cũng rảnh, bèn đem cây bút ra sửa, khiến nó có thể hoạt động lại,
hơn nữa còn phát huy công dụng vào thời điểm quan trọng.

Rất hài lòng với khả năng nhìn xa trông rộng của mình, Tô Duy đưa ngón
tay cái lên vuốt chóp mũi, sau đó cầm cái bút vung một vòng, hô to:
"Thượng Hải Edison, không phục thì tới đây so tài!"

Căn phòng rơi vào yên tĩnh ngắn ngủi, tất cả đều như bị điểm huyệt, đứng
yên không nhúc nhích.

Tô Duy khua tay múa chân xong, không thu được hiệu quả mong muốn,
quay sang nhìn Thẩm Ngọc Thư, hỏi: "Bọn họ vẫn ổn chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.