ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 201

"Đợi đã, cậu nói thánh mẫu là chỉ Đức mẹ Maria sao?"

"Không được ngắt lời, Thẩm Ngọc Thư!"

"Vâng."

Tô Duy nổi điên, Thẩm Ngọc Thư không dám cãi, thấp giọng giải thích:
"Tôi biết chuyện kia tôi làm không được thỏa đáng lắm, nhưng lúc đầu
chính vì sai lầm của tôi mà cậu phải quỳ xuống với kẻ khác; tôi không muốn
chuyện tương tự tái diễn, tôi nói với chính mình, về sau nhất định không thể
tái phạm sai lầm như vậy..."

Nhớ tới cảnh tượng hôm đó, khóe miệng Tô Duy nhếch lên, hừ một tiếng,
nói: "Đồ tâm thần."

"Thần kinh tôi rất bình thường."

"Được rồi, phải nói cậu có vấn đề về mặt tinh thần."

"Tùy cậu nói thế nào cũng được, nhưng thực tế cậu cũng phái sát thủ tới giết
tôi, rất nhiều lần thiếu chút nữa thì tôi bị hắn xử lý rồi, cậu không cảm thấy
làm như vậy đối với cộng sự của mình là rất quá đáng sao?"

Tên này rốt cuộc là đang xin lỗi hay là đang tính sổ?

Tô Duy cười khẩy: "Bán đứng tôi còn mặt dày ở đấy mà nói mình là cộng
sự, hơn nữa tôi làm vậy, cũng là tin tưởng chỉ số thông minh của cậu, có thể
khiến gã không giết được cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.