ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 206

Hắn giơ nắm đấm lên, hướng về phía những kẻ kia nói: "Có bản lĩnh thì lên
hết đi."

Như hắn mong muốn, đám người đó cùng vung vũ khí lao lên.

Bọn chúng là binh lính của Mã Trạch Quý, đánh nhau còn lợi hại hơn nhiều
so với đám lưu manh xã hội đen, có điều so với đám người Diêm Đông Sơn
thì còn kém xa; bọn Diêm Đông Sơn không xuất hiện, không biết có phải đã
nhân cơ hội đưa Từ Quảng Nguyên rời đi hay không.

Địch đông ta ít, hơn nữa trong tay đối phương còn có vũ khí, Tô Duy và
Thẩm Ngọc Thư không bao lâu sau đã cảm thấy đuối sức; trong lúc hỗn
loạn, một kẻ trong đám bắt cóc vung dao xoẹt qua lớp vải bạt, Tô Duy né về
phía sau, lảo đảo, vội vàng túm lấy vải bạt.

Tiếng xoạt xoạt vang lên, vải bạt bị xé rách một miếng to, lộ ra lồng sắt bên
trong, nghe tiếng động từ lồng sắt truyền ra, Tô Duy tò mò quay đầu nhìn
lại, sợ tới mức thiếu chút nữa thì nhảy bắn lên, đấy là nếu trên mông cậu có
gắn lò xo.

Tô Duy vào Nam ra Bắc, cũng coi như là đã trải qua sóng to gió lớn, nhưng
cho dù vậy, cậu vẫn không thể giữ được bình tĩnh. Chẳng trách được, ai bảo
hiện giờ trước mặt cậu không phải người không phải vật, mà là một con hổ
vằn to lớn chứ?

Kẻ tấn công Tô Duy cũng giật mình sợ hãi, đánh rơi con dao xuống đất, liên
tục lùi về phía sau. Tô Duy dụi dụi mắt, phán đoán xem đó có phải là con hổ
đồ chơi không, nhưng rất nhanh đã phát hiện đó không phải đồ chơi, là hổ
thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.