ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 207

Tô Duy đã từng đi Vườn bách thú, nhưng tiếp xúc với hổ ở khoảng cách gần
thế này vẫn là lần đầu, việc đầu tiên nghĩ đến là con hổ liệu có nhảy ra tấn
công người được không, tiếp theo là xác định song sắt có đủ to hay không,
có điều con hổ cũng không hung dữ như cậu tưởng tượng, mà rất lười biếng.

Nó nằm gần khung sắt ngủ gật, nghe thấy tiếng động, nâng nâng mí mắt lên
nhìn bọn họ, lại đổi tư thế khác tiếp tục ngủ.

Thảo nào chỗ này hôi thế, hóa ra là nuôi động vật.

Tô Duy lập tức hiểu ra, thấy kẻ bắt cóc định nhặt dao, cậu một chân đá vào
đầu gối đối phương, đạp ngã hắn, nhân cơ hội đoạt lấy, dùng con dao đó
rạch hết các tấm bạt khác, quả nhiên thấy đủ loại động vật lớn bé.

Cách đó không xa mơ hồ truyền đến giai điệu vui nhộn và tiếng người la hét
vỗ tay - Tô Duy đột nhiên nhớ ra hình như ở cửa có dán poster, nói hôm nay
có đoàn xiếc thú biểu diễn, xem ra chỗ này là chỗ đoàn xiếc thú để các con
thú biểu diễn. Để tránh trời nóng khiến chúng phát cuồng, họ đã cho chúng
dùng một chút thuốc an thần.

Góc tường có mấy hòm thuốc, Tô Duy lao tới mở ra, mùi thuốc nồng nặc ùa
ra, dược phẩm bên trong đúng là không ít, ngoại trừ thuốc Đông y thì còn có
một ít thuốc Tây và mấy cái ống tiêm.

Tô Duy cầm lấy ống tiêm, bên trong vẫn còn một ít thuốc, nhìn tiếng Anh
viết trên đó thì chính là thuốc an thần - có lẽ con hổ đã lên cơn cuồng bạo
nên người của đoàn xiếc đã tiêm thuốc cho nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.