ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 221

Lạc Tiêu Dao không lập tức trả lời hắn, mà nhìn chằm chằm Tô Duy, cuối
cùng dụi dụi mắt, hỏi: "Em không nhìn lầm chứ?"

"Không, tại hạ đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Tô Duy là ta."

Thẩm Ngọc Thư liếc mắt nhìn cậu.

"Cậu có thể nói chuyện một cách bình thường được không?"

"Khụ khụ, tôi đúng là Tô Duy, tuy Đoan Mộc đã giúp tôi đi Quảng Châu,
nhưng tôi không muốn cõng tội danh giết người rời đi, cho nên nửa đường
đã quay trở lại."

"Bơi từ Quảng Châu về?"

Lần này đổi lại Tô Duy liếc Thẩm Ngọc Thư, nghĩ thầm, về giới hạn dưới
của chỉ số thông minh thì anh em cậu giống nhau thật đấy.

"Những việc này để sau nói, chỗ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Vừa rồi cả đám phu nhân quý bà trong phòng biểu diễn không ngừng la hét
kêu cứu mạng, bọn em còn tưởng xảy ra án mạng; kết quả chạy tới thì hoá ra
là con khỉ của đoàn xiếc lên cơn, trong lúc biểu diễn lao về phía dưới khán
phòng, hất đổ hết cả nước trà với hạt dưa, để bắt nó, anh em mệt muốn đứt
hơi."

"Vậy đám người Mã Trạch Quý và Từ Quảng Nguyên đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.