ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 227

Thẩm Ngọc Thư nhíu mày suy nghĩ, lại hỏi: "Liên lạc Thám trưởng Phương
chưa?"

"Liên lạc rồi, xảy ra chuyện lớn như vậy, làm sao dám chậm chứ."

Như phối hợp với lời tuần bổ nói, bên ngoài vang lên tiếng bước chân,
Phương Tỉnh Sanh mang theo người xông vào, luôn miệng hô: "Không được
nhúc nhích! Không được nhúc nhích! Tất cả mọi người không được nhúc
nhích!"

Thẩm Ngọc Thư nhìn thấy bên cạnh khẩu súng còn một thứ nữa, đang định
cúi xuống nhặt thì Phương Tỉnh Sanh đã vọt tới trước mặt hắn, kêu lên-
"Cậu cũng không được nhúc nhích!"

Tiếng quát quá lớn, Thẩm Ngọc Thư đang trong tư thế khom lưng, khựng
lại; một nhân viên nam theo Phương Tỉnh Sanh đi vào, nhìn thấy Thẩm
Ngọc Thư, lập tức chỉ vào hắn kêu to: "Hung thủ chính là hắn!"

Nghe nói vậy, động tác của những người khác trong phòng cũng đồng loạt
dừng lại, Lạc Tiêu Dao phản ứng lại đầu tiên, quát: "Anh ấy là đại thám tử,
cậu đừng có nói bậy!"

"Tôi không nói bậy, vừa rồi chính mắt tôi nhìn thấy hắn từ đây đi ra, phát
hiện ra tôi chú ý đến mình, còn cố tình kéo thấp vành mũ xuống!"

"Vậy cậu chắc chắn là nhìn lầm người rồi."

"Không thể sai được, mấy người chúng tôi đều thấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.