ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 228

"Vừa rồi không phải còn nói không ai nhìn thấy hung thủ sao?"

Lạc Tiêu Dao quay đầu nhìn mấy tuần bổ trông coi hiện trường, tuần bổ liên
tục lắc đầu, vẻ mặt kinh ngạc chứng minh anh ta cũng không hiểu chuyện
này là thế nào.

Phương Tỉnh Sanh hất tay với thuộc hạ, quát: "Bắt lấy!"

Lạc Tiêu Dao vừa nghe vậy đã vội vàng xông lên ngăn cản.

"Thủ trưởng, anh tôi trong sạch, ngài không thể chỉ tin vào lời nói của một
phía mà coi anh ấy là hung thủ được!"

"Các người không nghe thấy người ta nói có đến mấy người nhìn thấy cậu ta
ra vào chỗ này sao? Còn nữa, cậu ta nhất định là muốn nhân cơ hội tiêu hủy
chứng cứ."

Phương Tỉnh Sanh đi đến trước sô-pha, dùng khăn tay lót, khom lưng nhặt
lên vật vừa rồi Thẩm Ngọc Thư chú ý tới, chính là một cây bút máy màu
đen, cây bút này Lạc Tiêu Dao nhớ rõ, trước đó không lâu Thẩm Ngọc Thư
đã dùng khi viết hồ sơ ở phòng tuần bộ, cậu ta trợn tròn mắt nhìn về phía
Thẩm Ngọc Thư.

Thẩm Ngọc Thư sờ lên túi, cái bút quả nhiên đã không thấy đâu, đối mặt với
sự chỉ trích của Phương Tỉnh Sanh, hắn nói: "Có người trộm đồ của tôi, vu
họa cho tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.