ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 230

Phương Tỉnh Sanh bảo tuần bổ đưa Thẩm Ngọc Thư vào, bản thân cũng vào
theo; Lạc Tiêu Dao muốn đi cùng nhưng bị ông ta đẩy ra, bảo cậu ta đi làm
chuyện khác.

Từ lúc bị đeo còng tay đến lúc bị đưa vào phòng thẩm vấn, Thẩm Ngọc Thư
không hề nhìn Tô Duy lấy một cái, tránh để cậu bị chú ý tới. Hắn biết Tô
Duy là người thông minh, cậu biết đối phó với tình huống này thế nào.

Vào phòng, tuần bổ ấn hắn ngồi xuống ghế, Phương Tỉnh Sanh bảo mấy
người kia ra ngoài, thuận tay khóa cửa, cầm tẩu thuốc quay trở lại, ngồi vào
bên kia bàn.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Phương Tỉnh Sanh chẹp chẹp cái tẩu trong
miệng, hỏi: "Cậu có gì muốn nói không?"

Thẩm Ngọc Thư rất muốn nói câu Tô Duy thường nói: ngươi có quyền giữ
im lặng, nhưng tất cả những lời ngươi nói đều sẽ thành bằng chứng trước
tòa.

Những lời này hắn cũng hay trích dẫn, nhưng khi sự việc xảy ra đứng trên
người mình, muốn thốt ra lại không nhẹ nhàng như thế.

Cho nên cuối cùng hắn nói: "Người không phải do tôi giết."

"Tôi biết, nếu hung thủ là cậu, cậu sẽ làm đẹp hơn nhiều."

"Vậy tại sao ngài..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.