ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 231

Thẩm Ngọc Thư quơ quơ còng tay trên cổ tay mình.

Phương Tỉnh Sanh không lập tức trả lời, nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc Thư
trong chốc lát, đột nhiên nói: "Cậu là người tốt."

Thẩm Ngọc Thư không hiểu, nhíu mày.

"Nhưng thời loạn thế này, không cần người tốt. Tôi nhớ người xưa có một
câu nói rất đúng: người quá ưu tú, tất sẽ bị ghen ghét."

Phương Tỉnh Sanh đứng lên, đi đi lại lại bên cạnh bàn, nói: "Tôi làm việc ở
Tô giới Pháp đã mười mấy năm, chuyện kỳ lạ gì mà chưa từng thấy chứ?
Tôi phá án không lợi hại như cậu, nhưng đen trắng đúng sai tôi vẫn phân
biệt được rõ ràng."

Nghe ông ta nói, Thẩm Ngọc Thư hiểu ra, Phương Tỉnh Sanh có thể ở cái
nơi rồng cá lẫn lộn này ngồi trên vị trí tổng thám trưởng lâu như vậy, không
phải là không có đạo lý.

"Lúc tới đây tôi nghe nói, có người đã báo chuyện xảy ra ở đây lên cảnh vụ,
Bùi Kiếm Phong có lẽ sẽ tới ngay thôi. Ha, từ lúc Mã Trạch Quý bị giết có
người báo án, đến lúc người của phòng cảnh vụ Cục Công Đổng bị kinh
động, trước sau chỉ không tới ba mươi phút. Tôi làm thám trưởng ở Mạch
Lan lâu như vậy, lần đầu tiên chứng kiến lực lượng hành động nhanh đối
thế."

"Tôi cũng là lần đầu tiên được thấy, quả là vinh hạnh của tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.