ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 234

Vân Phi Dương không hiểu, quay đầu định hỏi, Trường Sinh giải thích hộ:
"Ý là Tô chan đã biến mất, tất cả mọi người đều không nhìn thấy anh ấy đâu
nữa, đương nhiên sẽ không bắt anh ấy."

Chương 7: Chia tay

Sau một hồi phóng như gió lướt điện xẹt, chiếc xe chạy tới một con đường
hẻo lánh, Thẩm Ngọc Thư lúc này mới có thể ngẩng đầu lên, xoa xoa cái cổ
đau nhức, thở dài: "Mấy hôm nay tôi cũng thật xui xẻo."

"Ha, đúng là vật đổi sao dời, lúc cậu vu oan cho tôi, không ngờ lại có một
ngày báo ứng đến với mình đúng không? Cũng phải để cho cậu nếm thử mùi
vị oan uổng là thế nào."

Nghe tiếng cười sung sướng của Tô Duy, Thẩm Ngọc Thư cũng cười.

"Rất tuyệt."

"Hả?"

"Đúng là huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, các cậu tới đúng
lúc như vậy, là Thám trưởng Phương tiết lộ tin tức à?"

"Đúng vậy, thám trưởng nói anh đã giúp ông ta rất nhiều, lần này coi như
ông ta báo đáp cậu, vụ án Kim Lang ông ta cũng sẽ xin điều tra lại, có điều
phía trên có đồng ý không thì không nói được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.