ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 235

"Cho dù thế nào, cũng phải cám ơn ông ấy. Phi Dương, lần sau gặp ông ấy,
phiền cậu thay tôi gửi lời cám ơn."

"Hử? Thần thám anh không định tự mình nói lời cảm tạ sao? Yên tâm đi,
chờ vụ án được phá là không sao rồi, anh lợi hại như vậy, nhất định có thể
bắt được hung thủ."

Nghe xong câu nói lạc quan của Vân Phi Dương, Thẩm Ngọc Thư và Tô
Duy nhìn nhau, đều biết sự tình không đơn giản như vậy.

Điều phức tạp nhất của vụ án này không phải là bắt hung thủ, mà là các mối
quan hệ dây dưa đằng sau; có người muốn hãm hại Thẩm Ngọc Thư, vậy thì
sẽ không cho hắn có cơ hội lên tiếng, thậm chí còn khiến hắn không thể tiếp
tục ở lại Thượng Hải.

Ngón tay Tô Duy gõ nhẹ lên đầu gối, khẽ thở dài: "Nếu thời đại này có
camera an ninh thì tất cả đều dễ dàng rồi."

"Ca... me...?"

"Camera an ninh." Trường Sinh nói: "Chính là một loại mắt điện tử, thường
được gắn ở góc phòng, dùng để..."

Nói được một nửa, nó phát hiện mình hình như đã nói quá nhiều, vội vàng ra
sức lắc đầu, tỏ vẻ không biết gì, lại làm bộ như không có chuyện gì, nắm lấy
chân sóc con cùng chơi với nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.