ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 237

Vật lộn cả đêm, lăn lê bò toài đủ cả, trên người toàn mùi hôi, tình cảnh này
còn tệ hơn việc nhốt mình trong khách sạn.

"Có nước, có điều không phải nước ấm."

"Cám ơn trời đất, chỉ cần có nước là được."

"Bên kia có điện thoại, nếu có chuyện, tôi sẽ gọi cho các anh."

"Được."

Vân Phi Dương đi rồi, Thẩm Ngọc Thư dạo quanh tầng một một vòng.

Tầng một có ba phòng ngủ, hắn tìm phòng lớn nhất, đặt Trường Sinh xuống,
nói với Tô Duy: "Cậu đi tắm rửa trước, xong rồi đến lượt tôi. Phòng ngủ nên
ở cạnh nhau, để tránh nhỡ có chuyện gì xảy ra chúng ta còn kịp thời hỗ trợ
lẫn nhau."

Tô Duy đồng ý, đi vào phòng tắm tắm qua loa một chút, cũng may đang là
mùa hè, dùng nước lạnh cũng vẫn chịu được.

Chờ Thẩm Ngọc Thư tắm xong, Tô Duy đi sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Cả một đêm thức trắng, cuối cùng cũng có thể nằm xuống ngủ một giấc, cậu
nằm ra giường, chỉ ba giây là chìm vào mộng đẹp.

Đang ngủ ngon lành thì ngực cảm thấy hơi nặng, tức tức không thở nổi, Tô
Duy trở mình, thứ nặng nặng kia lại dời đến eo cậu, Tô Duy mơ mơ màng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.