ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 238

màng ngủ, tiện tay hất, một thứ lông xù xù bị gạt sang một bên, nhưng rất
nhanh lại nhảy lên người cậu.

Tô Duy rốt cuộc cũng bị quấy tỉnh, mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn thủ phạm
quấy rầy giấc ngủ của mình.

"Củ Lạc, nếu mày không muốn biến thành lạc luộc thực sự, thì lập tức biến
khỏi mắt tao."

Có lẽ cảm nhận được sát khí trên người Tô Duy, sóc con vung cái đuôi, nhảy
từ trên giường xuống, chạy ra khỏi phòng.

Nhưng Tô Duy cũng bị nó quậy cho không ngủ tiếp được nữa, ngáp một cái
ngồi dậy, móc đồng hồ quả quýt ra, mới ngủ hơn một tiếng, hiện tại còn
chưa đến 10 giờ.

Cậu nhảy xuống giường, nhìn bộ quần áo bẩn thỉu kia, không muốn mặc
vào, tiện tay với cái khăn tắm quấn quanh thân dưới, đi ra ngoài.

Cửa phòng bên cạnh mở, Trường Sinh đang ngủ, thằng bé quá mệt, ngủ
ngon lành, sóc con Củ Lạc nhảy nhót trên giường, nó chẳng chút phản ứng.

Tô Duy không nói gì, giơ tay ra hiệu 'Go' với Củ Lạc, nó ngoan ngoãn nhảy
xuống giường, theo cậu đi vào phòng khách.

Phòng khách có mùi thức ăn, Thẩm Ngọc Thư đang ngồi trước bàn ăn đọc
báo, trên bàn bày ly sữa bò nóng hổi, bánh mì và lạp xưởng nướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.