ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 239

Thẩm Ngọc Thư đã thay bộ quần áo bẩn, hắn mặc một chiếc trường bào màu
xanh lá, quần áo đầu tóc đều rất chỉnh tề, dáng vẻ đọc báo còn vô cùng nhàn
nhã tự đắc; Tô Duy không khỏi day trán, bắt đầu nghi ngờ tối qua chuyện
hắn bị truy nã có phải là mơ hay không.

"Dậy rồi à?"

Nhìn thấy Tô Duy đi ra, Thẩm Ngọc Thư nói.

Tô Duy vừa nghi ngờ không biết có phải đầu óc mình bị loạn không, vừa
hỏi: "Đồ ăn sáng ở đâu ra thế?"

"Phi Dương lúc nãy đã quay trở lại một lần, những thứ này đều do cậu ta
mua, cậu ta còn giúp chúng ta chuẩn bị quần áo để thay nữa, có điều vì sợ bị
nghi ngờ nên chiều tối mới quay lại. Đói rồi đúng không, ăn trước đi."

Tô Duy sờ sờ bụng.

Ngủ một giấc, đúng là có hơi đói, nhưng tình hình trước mắt thế này mà có
người vẫn ung dung hưởng thụ được như thế.

"Đại thiếu gia, cậu hình như đã quên mình là tội phạm bị truy nã."

"Không quên, có điều bị truy nã cũng không thể không ăn cơm." Thẩm
Ngọc Thư nhìn Tô Duy từ trên xuống dưới: "Ít nhất là sẽ không tệ hơn hình
tượng của cậu bây giờ."

Tô Duy ưỡn ngực, tự hào hỏi: "Có thấy người tôi rất đẹp không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.