ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 251

"Tô chan làm sao vậy?"

"Lên cơn động kinh tạm thời thôi, rất nhanh sẽ khỏi, đừng lo lắng."

"Ừm..."

Cậu nhóc ngừng lại, nhìn chằm chằm cái đồng hồ quả quýt, hỏi; "Vậy có
phải em cũng là người của vài thập niên sau không?"

"Cái này anh không dám khẳng định,, nhưng Tô Duy nói chuyện chỉ có em
hiểu được, hơn nữa cả hai đều dùng một số từ ngữ kỳ quái, cho nên khả
năng hai người là đồng hương rất lớn."

"Rất lớn vô cùng lớn."

Công năng tự chữa trị của Tô Duy khởi động, cậu khôi phục trạng thái bình
thường, ngẩng đầu lên nói với Trường Sinh: "Cho nên chúng ta phải tìm
biện pháp trở về. Trường Sinh, em cũng muốn trở về đúng không?''

"Ừm... Em không biết."

Trường Sinh nhìn Thẩm Ngọc Thư, ánh mắt toát ra sự lo lắng.

Đây là chuyện bình thường, đối với một đứa bé bị mất ký ức, nơi này chính,
là nhà của nó, Thẩm Ngọc Thư, vợ chồng Lạc Chính, Lạc Tiêu Dao chính là
người thân của nó; bây giờ bảo nó rồi đi, trở lại không gian và thời gian
trước đây, nó không thể vui như Tô Duy được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.