ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 252

Thẩm Ngọc Thư an ủi: "Đừng sợ, anh đoán em mất trí nhớ, khả năng rất lớn
là do trong lúc không gian và thời gian thay đổi, não bộ đã bị va chạm, ở
thời đại kia có người thân của em, nếu em trở về, không chừng có thể nhớ
lại những chuyện trước kia."

"Vậy về rồi có quay lại đây được không? Em không muốn rời xa dì út và
Lạc thúc, không muốn sau này không được gặp Tiêu Dao nữa."

Trường Sinh cuống lên, nói tới cuối cùng còn bật khóc, sóc con nghe được,
lập tức chạy tới, nhảy lên bàn nhe răng với Thẩm Ngọc Thư, hiển nhiên cho
rằng Thẩm Ngọc Thư đang bắt nạt chủ nhân của nó.

Thẩm Ngọc Thư không nói nữa, hắn thừa nhận về mặt đối phó với trẻ con,
hắn không giỏi bằng việc giải phẫu thi thể.

Tô Duy đánh mắt ra hiệu cho Thẩm Ngọc Thư, cầm điện thoại đưa cho
Trường Sinh, vỗ vỗ vai nó, nói: "Đừng vội, bọn anh hiện tại chỉ nói vậy thôi,
có thể trở về hay không còn chưa biết được. Hơn nữa, nếu thực sự trở về,
anh chắc chắn sẽ ở cạnh em. Yên tâm đi, anh không bỏ mặc em đâu."

"Thật vậy sao?"

"Đương nhiên là thật, được rồi, đi chơi game đi, anh và Thẩm ca ca còn có
việc phải bàn."

Nghe Tô Duy nói xong, Trường Sinh cuối cùng cũng yên tâm, đưa tay lau
sạch nước mắt, cầm di động chạy tới chiếc sô-pha ở đối diện bắt đầu chơi,
sóc con túm lấy mấy hạt thông trên bàn, cũng chạy theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.