ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 256

Thẩm Ngọc Thư vẫn nhìn cậu chăm chú không chớp mắt, điều này làm cho
Tô Duy nổi lên ý xấu, đứng dậy, mỉm cười nói: "Cái này... Tương lai có cơ
hội, tôi sẽ nói với cậu."

"Tô Duy!"

"Yên tâm, nếu tôi đi, vậy thì trước khi đi, tôi nhất định sẽ nói với cậu. Đến
lúc đó cậu nhớ đem chuyện này viết vào sách, bảo hậu nhân để lại cho tôi,
tôi muốn biết tương lai người cùng kết duyên với cậu là ai."

Tô Duy nói xong, chắp tay sau lưng khoan thai đi ra khỏi phòng khách,
Thẩm Ngọc Thư không hiểu gì, một mình ngồi trên ghế, suy nghĩ nửa ngày,
vẫn không thể giải thích được.

"Kết duyên? Thành thân? Sao cậu ta lại muốn biết chuyện này?"

Vân Phi Dương làm công tác bảo mật rất tốt, ba người trải qua một ngày yên
bình trong căn hộ của cậu ta, mãi đến chiều tối, Vân Phi Dương mới trở về,
tay xách túi lớn túi nhỏ, bên trong đều là đồ ăn.

Nhìn cậu ta bỏ từng món ra ngoài, Tô Duy lẩm bẩm: "Tôi có ảo giác mình là
đồng loại của Củ Lạc."

"Đây đều là lương thực dự trữ, để phòng lúc tôi bận không tới được, các anh
cũng không đến mức bị đói. Các anh không biết đâu, toàn thành giới
nghiêm, nhà ga, bến tàu và cả một số tuyến đường quan trọng đều là người
của cảnh vụ và phòng tuần bộ để đề phòng các anh chạy trốn, cho nên các
anh có yêu cầu gì thì hãy nói với tôi, nhất định không được ra ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.