ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 319

Trường Sinh đứng ở phía đối diện, thấy vậy bèn xoay người định nhặt,
nhưng vì mặt đất rung động nên té ngã, lúc này mặt đất đột nhiên bắt đầu
nghiêng, Trường Sinh không tự chủ được trượt về phía bên kia.

Mấy người lớn vội vàng giữ lấy nó, trong lúc tay chân luống cuống, không
biết ai đã chạm phải cơ quan, sàn nhà tách ra, lộ ra một cái động lớn, cả bọn
rơi xuống.

Phía dưới là một sườn dốc, cũng may không cao; do nghề nghiệp, Tô Duy
rất có kinh nghiệm ứng phó với những tình huống đột ngột phát sinh thế
này; cậu ôm đầu lăn xuống, khi đã chắc chắn xuống tới đất bằng mới buông
tay ra, với lấy cây đèn pin lăn ở một bên, hỏi: "Mọi người có sao không?"

"Đầu bị va đập, có điều không sao."

Trường Sinh xoa xoa cái trán nói, Kim Lang thấy vậy xót hết cả ruột, xoa
xoa đầu nó, những người khác lục tục bò dậy, liền nghe thấy âm thanh cạch
cạch vang lên từ trên đỉnh đầu.

Thẩm Ngọc Thư ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi giật mình, sườn dốc bọn họ
vừa trượt xuống đang tự động trở về vị trí cũ, hóa ra đó là một phiến đá hoàn
chỉnh, giống như cầu treo, có thể tùy vào tình hình mà thả xuống hoặc thu
lại.

Khoảng cách từ sàn nhà tới giếng trời tuy không cao, nhưng nhìn những
phiến đá khớp với nhau khít như vậy, muốn leo lên tuyệt đối không phải
chuyện dễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.