ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 320

Thẩm Ngọc Thư vội vàng nhảy lên, muốn chặn phiến đá lại, nhưng sức một
người không thể chống chọi với cơ quan, cố giữ sẽ nguy hiểm, hắn đành
nhảy ữở lại mặt đất; sóc con thấy thế cũng nhảy khỏi phiến đá, đáp xuống
vai hắn.

Khi những người khác định giúp thì phiến đá đã khép lại, nhốt bọn họ trong
mật thất.

Mật thất không lớn, tất cả cùng bị nhốt vào đây nên khá ngột ngạt, Lạc Tiêu
Dao muốn tháo mặt nạ ra, nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại, đành phải kìm
lại.

"Anh nhìn bản đồ cơ quan xem, liệu có cách nào ra ngoài không." Cậu ta
huých Đoan Mộc Hành, hỏi.

Đoan Mộc Hành xòe tay ra, trong tay chỉ có một nửa bản đồ, một nửa khác
đã bị xé rách trong lúc lăn lộn vừa rồi, trong mật thất không có, chắc đã rơi
lại trên lối đi.

"Chuyện này không thể trách tôi, với tình hình vừa nãy, tôi có thể giữ lại
một nửa là tốt lắm rồi."

Đón nhận ánh mắt coi thường của mọi người, Đoan Mộc Hành cười khổ nói.

Thẩm Ngọc Thư bảo: "Tốt nhất là nghĩ cách tìm cửa ra đi."

Tô Duy mơ hồ nhớ rằng cửa đá ở địa cung của Từ Hi chỉ có hai đường, so
với lăng mộ của những hoàng đế khác thì dễ tiến vào hơn; hơn nữa Tôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.