ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 322

Hắn nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư, Thẩm Ngọc Thư ngửa đầu nhìn lên trên,
lớn tiếng gọi: "Mã Lam... Không, phải là Thanh Hoa tiểu thư, nếu cô có ở đó
thì lên tiếng đi."

Hắn vừa nói như vậy, Lạc Tiêu Dao lập tức hiểu ra, nhỏ giọng hỏi Tô Duy.

"Là nước hoa Thanh Hoa thường dùng?"

"Đúng vậy, lúc ở Đại Thế Giới khi cùng Mã Trạch Quý đối phó với chúng
tôi, cô ta cũng dùng chính loại nước hoa này, xem ra bọn họ cũng vừa ở đây
nên mới lưu lại mùi hương."

Không ai đáp lại bọn họ, Thẩm Ngọc Thư lại lớn tiếng hơn: "Nếu cô ở đây
thì chắc chắn Từ Quảng Nguyên cũng có mặt; nếu tất cả đều đang không thể
thoát được, chi bằng cùng đồng tâm hiệp lực?"

Lần này cuối cùng cũng có người trả lời hắn, giọng Thanh Hoa lạnh lùng
vang lên.

"Ngửi qua một lần là nhớ, mũi ngươi là mũi chó sao?"

"Ngửi mùi xác thối nhiều nên quen..."

Thẩm Ngọc Thư còn chưa dứt lời đã bị Tô Duy nhảy qua bịt miệng, cười
làm lành: "Tên này không biết nói năng, tiểu thư đừng trách đừng trách."

"Ta không trách hắn đâu, dù sao các người cũng sắp chết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.