ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 367

Cô ta gào lên, Đoan Mộc Hành vội vàng kéo Lạc Tiêu Dao tránh ra, có điều
tiếng súng không vang lên, cả hai quay đầu nhìn, chỉ thấy khẩu súng kia rơi
trên mặt đất, Thanh Hoa miệng phun máu tươi, cả người chao đảo sắp ngã.

Lạc Tiêu Dao sững sờ, hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Đoan Mộc Hành còn chưa trả lời, Thanh Hoa đã đổ ập về phía trước; từ vết
dao đâm trên lưng, máu tươi trào ra đầm đìa, nhuộm đỏ cả hoa văn trên nền
đá.

Từ Quảng Nguyên đứng phía sau cô ta, tay cầm của cây gậy tách ra, để lộ
lưỡi dao sắc lẻm bên trong. Nhát dao này là lão đâm, nhưng Đoan Mộc
Hành và Lạc Tiêu Dao đều không hiểu tại sao lão lại ra tay với Thanh Hoa.

Từ Quảng Nguyên móc khăn tay ra, cẩn thận lau đi vết máu dính trên lưỡi
dao, dưới ánh nhìn kinh ngạc của cả hai, lạnh nhạt nói: "Ta không phải
muốn cứu các ngươi, mà là tới giờ rồi, ta không muốn bị một ả đàn bà ngu
xuẩn làm trễ đại sự."

Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư nhìn thấy những gì vừa diễn ra, đều vọt lại phía
này, đám người đuổi theo đều đang mải tranh giành châu báu, khiến bọn họ
có thời gian hồi sức. Thanh Hoa còn chưa chết, Thẩm Ngọc Thư định cứu cô
ta nhưng bị Diêm Đông Sơn cản lại. Theo sự chỉ đạo của Từ Quảng Nguyên,
gã kéo cô ta tới giữa hoa văn.

Thẩm Ngọc Thư cuối cùng cũng hiểu ra ý đồ của Từ Quảng Nguyên, hỏi:
"Ông muốn đem cô ta ra làm tế phẩm?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.