ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 374

Trong tình trạng hỗn loạn này, Lạc Tiêu Dao căn bản không thể tìm thấy
chiếc đồng hồ, cậu ta cuống đến sắp khóc tới nơi, nắm lấy áo Đoan Mộc
Hành, hỏi: "Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"

Đoan Mộc Hành cũng không biết, đang định qua xem xét vết thương của
Thẩm Ngọc Thư thì kinh ngạc phát hiện ra ánh sáng càng lúc càng mạnh,
hoa văn luân phiên ẩn hiện trong không trung, luồng sáng dường như xây
nên một đường ống, căn bản không thể tiến vào; may mắn là vừa rồi quan tài
rơi xuống không khiến họ bị thương. Đoan Mộc Hành đành phải ở bên ngoài
kêu to: "Ngọc Thư, Tô Duy, các cậu sao rồi?"

Tô Duy đầu óc hoảng hốt, đang không biết đáp lại thế nào, Thẩm Ngọc Thư
mở mắt ra, cầm tay cậu đặt sang một bên, sau đó dưới sự giúp đỡ của Kim
Lang, ngồi dậy.

Tô Duy nhìn mà trố mắt, lắp bắp hỏi: "Cậu, cậu không sao?"

"Ngực rất đau, nhưng... Căn cứ vào những hiểu biết đối với thi thể của tôi,
thì hình như không sao."

Không thèm để ý đến câu nói đùa của Thẩm Ngọc Thư, Tô Duy lập tức đẩy
tay hắn ra, kiểm tra vết thương trên ngực, phát hiện ngoại trừ áo bị bắn
thủng thì một chút máu cũng không có; cậu lại kéo áo Thẩm Ngọc Thư ra,
ánh kim loại lóe lên trước mắt, một chiếc đồng hồ quả quýt rơi ra.

Vừa rồi để thu hút sự chú ý của mọi người, Tô Duy cầm đồng hồ giả chạy
khắp nơi, chiếc đồng hồ thật được cậu đưa cho Thẩm Ngọc Thư, Thẩm
Ngọc Thư tiện tay nhét nó vào túi áo trong, không ngờ hành động tùy tiện
này vào thời khắc quan trọng lại cứu mạng hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.