ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 376

Tô Duy kéo Thẩm Ngọc Thư đứng lên, thấy Trường Sinh và Kim Lang cũng
bình yên vô sự, định đi ra ngoài vòng hoa văn. Lúc này mới phát hiện không
chỉ có Đoan Mộc Hành và Lạc Tiêu Dao không thể tiến vào, mà bọn họ
cũng không ra được, ánh sáng đã tạo thành bức tường vây, ngăn cách hai
bên.

Tô Duy kinh ngạc, giơ tay chạm vào luồng sáng, phát hiện đó không phải là
vách tường mà là không gian hình thành bởi cuồng phong. Cậu đưa cánh tay
ra, định xuyên qua bức tường gió, nhưng cùng lắm chỉ có thể len vào một
phần, không cách nào thoát ra khỏi luồng gió.

Thẩm Ngọc Thư nhíu mày hỏi: "Tại sao lại như vậy?"

Tô Duy cũng không hiểu, cậu chỉ biết việc thay đổi thiên mệnh mà Từ
Quảng Nguyên nói có lẽ đã thành công, mắt thấy các hoa văn lướt qua càng
lúc càng nhanh, trong mơ hồ vô số hình ảnh trải qua trước mắt: có cảnh là
khi cậu vừa tới Thượng Hải, cũng có cảnh là khi cậu mới vào nghề trộm,
thậm chí còn có cả hình ảnh cậu theo sư phụ bôn ba lúc nhỏ... Tất cả hệt như
đèn kéo quân, từng cảnh từng cảnh ẩn hiện trong bức tường ánh sáng.

Có lẽ đồng hồ quả quýt chỉ là vật khởi động, một khi cánh cửa lỗ đen đã mở
ra, cho dù chiếc đồng hồ đó có mất cũng không ảnh hưởng đến sự thay đổi
của thời gian và không gian.

Nghĩ đến đây, Tô Duy vội vàng hét lớn: "Bám chắc lấy tôi!"

Lúc này tốc độ của ánh sáng càng lúc càng nhanh, bốn người chỉ cảm thấy
bọn họ gần như sắp bay lên cùng với luồng sáng; Kim Lang vội vàng ôm lấy
Trường Sinh, Thẩm Ngọc Thư trước đó đã nghe Tô Duy kể qua về việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.