ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 38

vào bụng hắn, Thẩm Ngọc Thư gập người ngã trên mặt đất.

Đám người kia buông tay ra, mác cho Thẩm Ngọc Thư quỳ rạp trên mặt đất
thở dốc, ngay sau đó lưng hắn bị giảm lên, gã đàn ông chĩa họng súng vào
thái dương hắn.

"Cho mày một cơ hội nữa, nghĩ cho kỹ rồi trả lời."

Thời tiết oi bức, nhưng Thẩm Ngọc Thư lại cảm thấy rõ sự lạnh lẽo đến từ
nòng súng.

Hắn đưa tay lau máu trên khóe miệng, ngước lên nhìn gã đàn ông, trong đầu
nhanh chóng nghĩ cách đối phó, nói: "Tôi nhận được tình báo nói đồ của
Liễu Trường Xuân đang ở trong tay anh, vừa hay tôi giữ một nửa còn lại nên
muốn theo dõi anh, tìm cơ hội trộm lấy, không ngờ bị phát hiện, khụ khụ..."

Nói dối không được nói quá dài, Thẩm Ngọc Thư cố tình lấy tiếng ho khan
ngắt quãng, chỉ thấy sắc mặt gã đàn ông đột nhiên trở nên rất khó coi, hung
hăng chọt chọt họng súng vào đầu hắn, thấp giọng hỏi: "Mày làm sao biết
được chuyện này?"

Phản ứng này chứng minh Thẩm Ngọc Thư đã đoán đúng, hắn cố ý mỉm
cười, thở hổn hển nói: "Đương nhiên là biết, cha tôi trước đây làm việc trong
cung nhà Thanh, đồ vật là ông ấy để lại cho tôi, vì thế tôi đã theo dõi Liễu
Trường Xuân từ lâu..."

"Đồ vật giấu ở đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.