ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 382

"Tô chan, không khoẻ thì phải đi gặp bác sĩ, đầu bị va đập là rất phiền đấy,
đừng cố tỏ ra mạnh mẽ."

"Anh chính là bác sĩ, để anh xem cho cậu ta."

"Tôi hiện tại đầu óc đã loạn lắm rồi, các vị đừng làm nó thêm rối nữa được
không, hai vị đại ca?"

Tô Duy nhắm mắt lại, hai tay ra sức day huyệt Thái Dương, cứ cảm giác có
chỗ nào đó không đúng, hơn nữa còn là vô cùng vô cùng không đúng, nhưng
nhất thời lại nghĩ không ra đó là cái gì.

"Chít chít chít!"

Sóc con ở trên đầu Trường Sinh kêu không ngừng, Tô Duy mở mắt ra nhìn
nó, thấy nó thỉnh thoảng lại nhìn trái nhìn phải, bộ dạng vô cùng hưng phấn,
cậu bất đắc dĩ nói: "Tao không biết có còn ai khác xuyên thời gian tới đây
hay không, nhưng mày là con sóc đầu tiên xuyên không đấy."

Trường Sinh vuốt vuốt đầu sóc con, trấn an nó, lại ngửa mặt lên nhìn Tô
Duy và Thẩm Ngọc Thư.

"Chúng ta đã thoát hiểm, vậy còn Đoan Mộc ca ca và Tiêu Dao phải làm
sao? Những người xấu đó liệu có hại bọn họ không?"

Thẩm Ngọc Thư nói: "Không đâu, A Hành có thể hoá giải được nguy hiểm,
anh chỉ lo là không biết bọn họ có hiểu tình huống lúc đó của chúng ta là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.