ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 383

như thế nào không thôi. Nếu bọn họ cho rằng chúng ta đã chết, vậy thì chú
dì nhất định sẽ rất đau lòng."

"Chắc là không đâu, bởi vì tôi đã gian lận."

Tô Duy chớp chớp mắt, trên mặt lộ ra nụ cười bỡn cợt.

Từ lúc tới Thượng Hải, cậu vẫn viết nhật ký, trong đó có ghi lại những gì
cậu đã trải qua và suy nghĩ của mình, thỉnh thoảng cũng sẽ nhắc một chút tới
thời cuộc, còn có cả thời đại thuộc về chín mươi năm sau nữa kia.

Cuốn nhật ký đó được cậu đặt ở phòng ngủ của Lạc gia, sớm muộn thì Đoan
Mộc Hành và Tiêu Dao cũng sẽ phát hiện; cậu tin rằng với chỉ số thông
minh của Đoan Mộc Hành, hắn sẽ từ những dòng chữ trong nhật ký mà đoán
được thân phận của cậu, cũng sẽ hiểu ra bọn họ đi đâu.

Còn về việc sau đó họ sẽ lựa chọn thế nào, vậy thì tuỳ bọn họ quyết định đi.

Đối diện vang lên tiếng bước chân dồn dập, cắt ngang luồng suy nghĩ của Tô
Duy, không chờ cậu xoay người lại, đã nghe một người đàn ông cao giọng
quát: "Không được nhúc nhích, giơ tay lên!"

Thanh âm có chút quen thuộc, Tô Duy tò mò xoay người lại, đối phương lập
tức lại quát: "Giơ tay lên, Tô Duy, cậu đã bị bắt!"

"Thẩm Ngạo!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.