ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 42

Hắn đang sống tốt thế này việc gì phải tự sát chứ?

Thẩm Ngọc Thư cảm thấy khó hiểu, vì thế bèn hỏi: 'Vậy không giấu ở cổ tay
áo, thì giấu ở đâu?'

'Đương nhiên là chỗ an toàn hơn, trước đây cậu đã giúp tôi chế ổ điện... ý tôi
là cái hộp điện nhỏ kỳ quái kia ấy, để có qua có lại, tôi cũng giúp cậu làm
một thứ."

'Để trộm đồ sao?'

'Trộm đồ thì cậu quá già rồi, bây giờ có dạy cũng không thành tài được, cho
nên chúng ta tốt nhất là làm những thứ thiết thực một chút."

Chê hắn quá già? Khẩu khí miệt thị của kẻ bề trên này là thế nào? Từ bao
giờ ăn trộm lại có thể kiêu căng ngạo mạn như vậy?

Trong lúc Thẩm Ngọc Thư còn đang rủa thầm, Tô Duy đưa đôi giày đã được
thiết kế lại cho hắn, đồng thời kéo lớp đế có thể di chuyển được cho hắn
xem.

Dưới ánh nắng ấm áp, một lưỡi dao mỏng rất đẹp bung ra, làm hoa đôi mắt
của hắn.

'Những đôi giày khác tôi cũng sẽ thiết kế thêm cái này cho cậu, đừng coi
thường nó, thứ đồ chơi nhỏ này nói không chừng trong thời khắc mấu chốt
có thể cứu mạng cậu đấy.'

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.