ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 43

Khi đó cả hai nói chuyện rất vui vẻ, hắn không ngờ rằng Tô Duy lại nói
đúng, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cơ quan nhỏ này đã phát huy
công dụng.

Sau một hồi cố gắng, Thẩm Ngọc Thư cuối cùng cũng với tới được gót giày,
hắn kéo cơ quan ở giữa ra nắm lấy lưỡi dao, lại nương theo cây cột thả
người xuống, dùng một bàn tay nắm lấy phía trên dây thừng, để bản thân
treo lơ lửng trên không.

Không còn nhiều sức lực, Thẩm Ngọc Thư đẩy nhanh tốc độ, cũng may lưỡi
dao sắc bén, rất nhanh dây thừng đã bị cắt đứt, Thẩm Ngọc Thư theo sợi dây
đứt rơi xuống mặt đất.

Âm thanh nặng nề vang lên, Thẩm Ngọc Thư bất chấp đau đớn, vội vàng
đứng lên, cũng may là không kinh động đến người bên ngoài. Có lẽ bọn
chúng không ngờ con tin bị treo giữa không trung lại có thể chạy thoát, nên
không có tên nào chú ý.

Thẩm Ngọc Thư thở phào, dùng miệng ngậm lấy lưỡi dao, cắt đứt dây thừng
trên cổ tay, hai tay cuối cùng đã được tự do; có điều bị treo lâu như vậy, cả
hai cổ tay đều sưng lên, cử động không được nhanh nhẹn lắm.

Hắn nhìn xung quanh, trong khoang thuyền trống không, một vài thứ bài trí
cũng đều được gắn cố định, không tìm được vũ khí vừa tay, hắn đành phải
cầm lấy lưỡi dao, chuẩn bị mang nó ra làm vũ khí.

Bên ngoài vẫn yên tĩnh không một tiếng động, Thẩm Ngọc Thư khẽ cử động
cơ thể, sau khi đã hồi phục lại một chút, hắn chầm chậm di chuyển về phía
cánh cửa, tìm cách chạy trốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.