ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 5

Ý thức dường như cũng bị nước sông nhấn chìm, dần dần rời bỏ hắn, trong
lúc mơ hồ, hắn nghe được tiếng súng từ xa truyền đến, viên đạn bắn vào
lòng sông, cho dù đã nhìn thấy hắn nhảy xuống sông, kẻ địch vẫn không từ
bỏ ý định, không chịu cho hắn bất kỳ cơ hội trốn thoát nào.

Nếu như mọi khi, Thẩm Ngọc Thư sẽ bình tĩnh nói với đối phương: Hiện
giờ vật tư khan hiếm, đừng lãng phí đạn làm gì; nhưng giờ đây tiếng súng đã
dễ dàng bị che lấp, giờ phút này trong tai hắn chỉ vang vọng tiếng dòng máu
công kích trái tim, dữ dội, lạnh nhạt, điên cuồng...

Thình thịch, thình thịch, thình thịch, giống như chiếc đồng hồ sinh mệnh
đang đếm ngược. Trái tim như bị Tử Thần bóp chặt, ra lệnh cho nó ngừng
đập, ý thức của Thẩm Ngọc Thư mơ hồ dần. Hắn đưa tay lên, muốn đẩy bàn
tay độc ác đang nắm lấy trái tim mình ra, có điều trên thực tế hắn chỉ hơi
giật giật đầu ngón tay út, đây cũng là chút sức lực cuối cùng còn lại của hắn.

Cuối cùng, cơ thể hắn cũng ngừng giãy giụa, bắt đầu từ từ chìm xuống, thế
nhưng không biết có phải vì đã bước qua lằn ranh cái chết hay không, mà
đầu óc Thẩm Ngọc Thư bỗng nảy sinh ảo giác. Hắn cảm thấy có người đang
giữ lấy mình từ phía sau, tiếp theo là cảm giác đau đớn truyền đến từ cổ, sau
nữa là đầu.

Tóc bị nắm lấy, dùng sức kéo lên, cũng không đau, ít nhất so với cảm giác
đau đớn từ trái tim thì nó hoàn toàn chẳng là gì.

Trong mơ hồ, ý thức dần dần mất đi; đến khi thần trí của Thẩm Ngọc Thư có
chút hồi phục, hắn cảm thấy vùng ngực bị ấn mạnh, có người ghé sát miệng
hắn làm hô hấp nhân tạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.