ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 7

nào, mặt bị đánh ngoẹo sang một bên, chỗ nước sông còn sót lại cũng chảy
ra theo khóe miệng.

Sơ cứu chết đuối có động tác dùng nắm đấm thế này sao? Hình như hồi hắn
học cứu hộ khẩn cấp thầy giáo không nhắc đến mà...

Kế tiếp má trái cũng bị lãnh một quyền, lần này mặt Thẩm Ngọc Thư ngoẹo
về bên phải. Xơi liền hai đòn, ý thức vốn dĩ đang hồi phục lại trở nên hỗn
độn, hắn chỉ muốn nói là trước đó không lâu mặt hắn vừa bị tấn công bằng
bạo lực, có thể đừng chọn cùng một chỗ mà xuống tay thế không?

Đáng tiếc hiện giờ hắn không chỉ không nói nên lời, mà đến ý thức cũng rời
rạc, chỉ cảm thấy một bóng người cao cao gầy gầy liệng qua liệng lại trước
mắt, từ xa mơ hồ truyền đến tiếng còi tàu, cùng với tiếng bước chân đang xa
dần.

Không biết đã qua bao lâu, tiếng gọi lần nữa kéo ý thức của Thẩm Ngọc Thư
quay về, mi mắt hắn giật giật, nghe thấy tiếng người gọi mình, âm thanh
phiêu diêu, như từ một chỗ rất xa truyền tới.

Tiếng gọi vang lên hết đợt này đến đợt khác, Thẩm Ngọc Thư cuối cùng
cũng mở mắt, thứ đầu tiên lọt vào mắt hắn chính là bầu trời đêm rộng lớn
với mấy ngôi sao quạnh quẽ điểm xuyết phía trên.

Đây là đâu...

Thẩm Ngọc Thư khẽ cử động tay chân, thứ tiếp xúc với lòng bàn tay hắn là
sàn gỗ ướt lạnh phía dưới; tiếng gọi càng lúc càng gần, là giọng của Đoan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.