ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 70

Đoan Mộc Hành bị hắn huých vào tay, đầu xe liệng trái liệng phải, vội vàng
chỉnh lại tay lái, Lạc Tiêu Dao cũng khẩn trương hỏi: "Anh làm sao vậy? Di
chứng của chết đuối à?"

"Còn... tệ hơn thế nữa."

Kính chiếu hậu không lớn, nhưng vẫn đủ soi rõ khuôn mặt một người, Thẩm
Ngọc Thư phát hiện hai bên má mình sưng húp, khóe miệng bên trái cũng
tím bầm sưng u, còn cả mắt nữa, đen sì như mắt gấu trúc...

Thẩm Ngọc Thư day mạnh hai mắt, thử cử động cằm, hy vọng người trong
gương không phải là mình, nhưng sự thật làm hắn tuyệt vọng, nếu mấy chỗ
sưng u kia mất hết thì có lẽ... Không, chắc chắn chính là hắn!

Rốt cuộc Thẩm Ngọc Thư cũng hiểu ra tại sao khi hắn tỉnh dậy, mọi người
lại căng thẳng như vậy, thì ra là thế!

"Tại sao tôi lại biến thành bộ dạng này?" Hô hấp có chút khó khăn, hắn cố
hết sức hỏi.

"Ờ, không sao đâu, đều là vết thương ngoài thôi, bác sĩ đã kê đơn, bôi mấy
ngày là hết thôi."

"Vậy trước mấy ngày đó thì sao? Bắt tôi phải ôm bộ mặt này chạy khắp nơi
sao?"

"Anh, em phát hiện anh bị Tô Duy ảnh hưởng quá rồi đấy, đàn ông con trai
để ý tới bề ngoài như vậy làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.