ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 97

Đoan Mộc Hành đi theo, hỏi: "Có manh mối gì sao?"

"Ừm, tôi đoán bà Thôi có lẽ đã nhìn thấy gì đó, nhưng vì sợ hãi nên không
dám nói."

"Tận mắt chứng kiến chuyện ấy, người thường ai cũng sợ hãi."

Đoan Mộc Hành dùng khóe mắt liếc qua Trường Sinh, cũng may Trường
Sinh đang mải chơi đùa với Củ Lạc, không chú ý bọn họ nói gì.

Trên đường tới miếu Thành Hoàng, Thẩm Ngọc Thư đọc đi đọc lại mấy bài
báo đưa tin về vụ án, tên đó đăng ảnh chụp vợ chồng Khâu Nguyệt Sinh lúc
sinh thời, Khâu Nguyệt Sinh mặt mũi tuấn tú, nhìn ánh mắt và khuôn miệng,
có vẻ là một người đàn ông giỏi giao thiệp, hơn nữa còn rất được người khác
phái yêu thích.

Nếu nói diện mạo của Khâu Nguyệt Sinh thuộc tầm trung đổ lên thì vợ hắn
lại dưới mức trung bình, hơn nữa dáng người thấp bé mập mạp, bọn họ đứng
cạnh nhau khiến người khác thấy chẳng xứng đôi chút nào.

Một người là kẻ tha hương không nhà không cửa, một người là tiểu thư con
nhà khá giả, cuộc hôn nhân của họ liệu thực sự có tình yêu tồn tại không?
Hay đều có mục đích riêng?

Đoan Mộc Hành lái xe, thỉnh thoảng lại nhìn Thẩm Ngọc Thư một cái, cuối
cùng không nhịn được: "Cậu nhìn có vẻ rất tâm trạng."

"Có sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.