ĐỊNH MỆNH - Trang 13

- Vậy thì cô đáng khen và đáng thương lắm. Tại sao cô không làm

được với bà Ngà?

- Bà Nga dùng người lại không tin người. Lúc nào bà cũng sợ tôi ngồi

không, không làm hết bổn phận hay là ăn cắp, ăn gian... Vì vậy tôi xin nghỉ.

Ông Châm khen:

- Cô xin thôi là phải. Đã dùng người thì không nên như vậy. Mình đã

dùng người nào thì phải tin người ấy, có vậy người ta mới hết lòng với
mình. À, năm nay cô bao nhiêu tuổi vậy cô Thúy?

- Dạ, cháu hai mươi mốt tuổi.

- Với tuổi này và nhan sắc của cô, có lẽ cô phải được sung sướng. Vậy

mà cô phải vất vả, tôi không khỏi ái ngại cho cô. Thôi cô ráng ở đây làm
việc, tôi sẽ tìm cách giúp đỡ cô.

Thúy cảm ơn rồi toan đi ra thì ông Châm lại hỏi:

- Cô có cần mượn trước tiền không?

Thúy quay lại nói:

- Dạ không. Xin cảm ơn ông.

Thúy đi rồi ông Châm ngồi cắn bút nhìn theo, ông nghĩ:

- Cô này đẹp thật!

Rồi ông đứng dậy đi ra ngoài, đến chỗ bàn giấy của Thúy ngắm Thúy

ngồi làm việc một lúc lâu, xong đi lên đi xuống dãy bàn nhân viên, mới
chịu trở vào văn phòng. Ngọc nói lớn:

- Ông này hôm nay làm gì vậy kìa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.