ĐỊNH MỆNH - Trang 172

- Chắc Sơn đã kể rồi.

- Vậy sao anh ấy không nói cho em biết!,

- Chị thật không hiểu rồi đa. Em không hỏi Hữu mà hỏi chị thì chị làm

sao biết được.

- Xin lỗi chị, em vô lý quá... Em đâu có ngờ anh Tấn lại tử tế như vậy.

Anh ấy yêu chị quá mà và lại thương cháu bé. Nhưng lạ là cháu bé giống
anh ấy lắm.

Thúy nhìn Tuyết, thấy Tuyết đang cúi đầu nghĩ ngợi Thúy tự nói:

- Có phải Tuyết lầm tưởng Sơn là con nhà giàu không?

Bồng Tuyết hỏi:

- Câu chuyện của chị vừa kể cho em nghe đó có cần dấu kín không?

Chị kể cho em nghe anh Tấn hay biết anh ấy có buồn không?

Thúy nói:

- Về chuyện này những người đã quen với chị trước đây đều hay biết

và bạn bè của anh Tấn cũng đã rõ cả, có gì phải dấu điếm đâu em?

- Nếu em muốn biết chị gặp anh Tấn trong trường hợp nào, chị sẽ kể

cho em nghe?

Tuyết gật đầu tỏ ý muốn nghe Thúy đã kể hết. Tuyết nghe xong nói:

- Anh Tấn thật là cao thượng... Vậy mà chị biết không, chị Mai của

em, chị ấy ghét đàn ông, nói rằng đàn ông không còn chỗ nói! chị ấy bảo
rằng đàn ông ích kỷ tàn nhẫn vô lương tâm, thay đổi tình nghĩa như thay
đổi áo quần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.